Trong không khí tưng bừng dào dạt niềm vui của ngày nhà giáo Việt Nam, là nhà giáo chúng tôi thực sự xúc động trước những nghĩa cử, những ân tình mà toàn xã hội đã và đang dành cho những người Thầy, người cô.
Với tinh thần “Tôn sư trọng đạo” ngàn đời của đân tộc ta, các tầng lớp nhân dân đã mang đến cho chúng tôi những xúc cảm vô bờ. Đó là những tình cảm quý báu ràng buộc chúng tôi, là lý tưởng để cho chúng tôi cống hiến toàn bộ chi thức của mình cho sự nghiệp giáo dục. Vẫn biết rằng nghề giáo ngày nay còn rất nhiều khó khăn, người thầy giáo không chỉ có lòng yêu nghề, mến trẻ mà còn phải sống có lý tưởng và bản lĩnh mới có thể vững vàng bám trụ trường, lớp, nhưng trước niềm tin mà quý thầy cô đi trước giao cho chúng tôi – những người đang tiếp tục ươm mầm cho sự nghiệp “trồng người” tại mái trường Mẫu giáo Hòa Bình, chúng tôi xin hứa sẽ không phụ lòng kỳ vọng ấy.
Truyền thống “Tôn sư trọng đạo” của nhân dân ta từ xưa và mãi sau này chắc chắn sẽ không thay đổi nhưng những yêu cầu của xã hội ngày nay đối với nhà giáo cả về phẩm chất và năng lực đã tăng lên rất nhiều. Điều đó đòi hỏi nhà giáo vừa phải giữ được những phẩm chất truyền thống tốt đẹp của nghề nghiệp cao quý này lại vừa phải đáp ứng nhu cầu ngày cao về tri thức, về kiến thức chuyên môn nghiệp vụ sư phạm. Với tầm cao của nền kinh tế tri thức, mọi hành vi thái độ, lời noi việc làm của nhà giáo đều là tấm gương phản ánh nhiều chiều nhưng không ai khác hơn chính nhà giáo phải tự soi mình. Ai cũng đã biết là thước thì phải thẳng đã là cân thì phải chính xác, nhưng muốn “thẳng” hay “chính xác” đều phụ thuộc ở người cầm. Tuy là việc khó nhưng không thể buông lơi bởi lẽ trau dồi và nâng cao phẩm chất năng lực là yêu cầu tự thân của mỗi nhà giáo, những giáo viên dù đã nghỉ hưu hay đang còn đang đứng trên bục giảng phải luôn tâm niệm. Chính điều đó đã sẽ cụ thể hóa cho một phong trào được toàn ngành phát động và được xã hội nhiệt liệt hưởng ứng đó là phong trào “Nói không với tiêu cực và bệnh thành tích trong giáo dục”.Trong bất kỳ xã hội nào vị trí của người thầy cũng luôn được đề cao. Với nước ta hiện nay, khi mà khoảng 1/4 dân số đi học và có hơn 1 triệu nhà giáo thì những hoạt động của giáo dục luôn trở thành tâm điểm của toàn xã hội. Bởi vậy thật không vui ở đâu đó còn xuất hiện những câu chuyện buồn về sự xuống cấp của đạo đức nhà giáo hay những hành vi làm tổn thương nghiêm trọng truyền thống “Tôn sư trọng đạo”.
Những hiện tượng đó chỉ là cá biệt trong số hơn 1 triệu nhà giáo ngày đêm trau dồi kiến thức kinh nghiệm của bản thân để truyền lửa cho thế hệ mai sau những nhà giáo dám dấn thân cho sự nghiệp trồng người. Mỗi năm khi sắp đến 20 tháng 11 lòng chúng tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả, đó là những cảm xúc mong nhớ, tiếc nuối về thời đi học đã qua, những kỷ niệm về thầy cô và những người bạn học đã mãi xa. Ngày 20 tháng 11 không chỉ là ngày để học trò có thể bày tỏ được tình cảm với thầy cô mà đây là dịp thầy trò được gần gũi nhau hơn. Những tình cảm chân thành của học trò luôn là món quà có ý nghĩa nhất đối với chúng tôi. Có những em học sinh dù chúng tôi không còn dạy nữa nhưng vẫn luôn nhớ về thầy cô giáo cũ. Nhiều học sinh đi học nơi khác vẫn tìm tới các thầy cô giáo để chúc mừng, thăm hỏi nhân ngày nhà giáo Việt Nam. Những tình cảm đặc biệt này làm cho chúng tôi thực sự xúc động, thấy mình ấm lòng hơn những ánh mắt trong sáng, những câu nói vô tư hay sự lo lắng, quan tâm của các em học trò làm cho chúng tôi quên đi mệt mỏi của công việc, lo toan trong cuộc sống hàng ngày. Thật hạnh phúc khi được là người được đưa đò qua sông rồi thấy học trò của mình học giỏi trưởng thành. Nhân ngày này chúng tôi rất muốn nhắn nhủ đến các học trò thân yêu của mình rằng: “Người thầy không thể nào dạy tốt được khi không có sự hỗ trợ hợp tác tốt từ phía học sinh, chính các em là nguồn cảm hứng là động lực đến trường và thực hiện công tác của người thầy”.
Nhân dịp này chúng tôi gửi lời cảm ơn tới các em bởi sự động viên, quan tâm tới các thầy cô. Chính các em là nguôn sức mạnh để chúng tôi dành trọn tâm huyết với nghề. Bởi chính nghề này đã đem đến cho chúng tôi thật nhiều nụ cười và ánh mắt hồn nhiên không dễ gì tìm thấy ở một nghề nào khác.